Mấy độ hoa vàng phố núi ơi
Nhà ai nở thắm cả khung trời
Cho người lữ khách êm đềm nẻo
Đón kẻ ân tình ríu rít nơi
Đất đỏ bao ngày ray rứt nỗi
Mầm xanh một sớm vấn vương lời
Lên bờ xuống ruộng cùng câu hát
Huế nhịp phách tiền chẳng phút ngơi
Hoa quỳ đã rộ núi rừng ơi
Cách biệt bao năm một khoảng trời
Đất đỏ ân cần nghênh nẻo chốn
Trăng hiền sáng tỏ đón người nơi
Đi hoài gót lửng còn chua nỗi
Gọi mãi môi khô vẫn đậm lời
Tiếc nuối nhưng đành quay quắt lẽ
Thương về xóm nhỏ bến bờ ngơi